SUY CHƯA CÙNG, NGHĨ CHƯA KIỆT LÀM HẠI DÂN TỘC VIỆT NAM

Đại-Dương 

 

Tài liệu tham khảo:

From bikes to phones, 'Made in Vietnam' grows with foreign help (Nikkei)

The Belt and Road Initiative Is a Corruption Bonanza (Foreign Policy)

Bắt giữ cơ trưởng Vietnam Airlines buôn lậu (GDVN)

Số người Việt Nam muốn ra nước ngoài sinh sống vẫn rất cao (BBC)

Venezuela: Cuộc khủng hoảng khiến cả triệu người bỏ nước ra đi (BBC)

SUY CHƯA CÙNG, NGHĨ CHƯA KIỆT LÀM HẠI DÂN TỘC VIỆT NAM

Đại-Dương

Suốt ḍng lịch sử của dân tộc Việt Nam đă nhiều lần bị ngoại bang xâm lấn, thống trị xen lẫn với sự cai trị tàn bạo, độc ác, dă man của người cùng chung ḍng máu.

Phải chăng người Việt Nam quá nhẹ dạ nên dễ bị sụp bẫy lại thiếu quyết tâm thoát ra?

Dân tộc Việt Nam bị đảng Cộng sản (ĐCS) áp đặt sự cai trị hơn 73 năm (1945-2018) vẫn chưa thấy triển vọng thoát khỏi bóng ma xă hội chủ nghĩa. Các nước nhuợc tiểu Đông Âu dù sống sát nách Liên Xô vẫn giành được quyền dân tộc tự quyết, đoạn tuyệt với chủ nghĩa Mác-Lê từ năm 1989 bằng cuộc “cách mạng bất-bạo-động” chấm dứt 44 năm hẫm hiu (1945-1989).

V́ sao dân tộc Việt Nam chưa làm được?

Thứ nhất, người Việt chịu ảnh hưởng bởi triết lư Trung Hoa “tai trời ách nước, số phận”, một loại tuyên truyền có lợi cho Chủ nghĩa Đại Hán và giới cai trị, nên bằng cách này hoặc kiểu khác đă không sử dụng quyền tự quyết dân tộc để xé chiếc kén ḱm hăm giúp Việt Nam vươn lên. Chúng ta chờ người này kẻ khác làm, c̣n bản thân th́ viện dẫn hết lư do này đến điều kiện khác để thoái thoát nghĩa vụ công dân. Quân đội Việt Nam Cộng Hoà sẽ thiếu quân số cần thiết nếu không áp dụng biện pháp cưỡng chế quân dịch.

Thực dân Pháp làm cho dân Việt mất ư chí chống đối bằng thuốc phiện, rượu bia đang được Đảng Cộng sản Việt Nam áp dụng quyết liệt hơn nên hiện giờ từ già đến trẻ chỉ biết say mê du hí, ch́m trong lạc thú dù có phải làm tay sai hoặc phạm tội để có được.

Thứ hai, chính sách thanh lọc của CSVN nhằm tạo ra một “lực lượng đỏ” gồm lớp người cuồng tín chỉ tin vào sự lănh đạo duy nhất của ĐCS mà “mù” trước thực tế khắp thế giới.

Giàu tài nguyên thiên nhiên và chiếc nôi của Chủ nghĩa Cộng sản như nước Nga đă phải sụp đổ sau 69 năm thống trị nước Nga và Đệ tam Quốc tế (1922-1991).

Có mỏ dầu hoả dồi dào xếp thứ hai trên thế giới mà khi Venezuela lọt vào tay chính trị gia thiên tả, Hugo Chavez thực hiện Chủ nghĩa Cộng sản từ năm 1999 đến lúc qua đời 2013, trao lại cho Nicolas Maduro. Lạm phát vọt lên như hoả tiễn và có thể tới 10 triệu phần trăm trong năm 2019. Khoảng 3 triệu người Venezuela, tức 10% dân số, bắt đầu từ năm 2014 tiếp tục ra nước ngoài kiếm ăn, thậm chí phải bỏ trẻ con ở lại. Chavez và Maduro đă tổ chức được một “lực lượng đỏ” làm ṇng cốt nên Maduro vẫn tái cử với 54% phiếu bầu. Tuy nhiên, các quốc gia Châu Mỹ La Tinh coi Tổng thống Madura bất-hợp-pháp nên Quốc hội Venezuela đang xem xét việc tổ chức bầu cử lại khiến hai phe ủng hộ và chống đối Maduro sẽ gây căng thẳng khó lường.

Trung Cộng, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều Tiên tôn thờ Mác-Lê-Maoáp dụng Chủ nghĩa Cộng sản làm cho các dân tộc sống trong cảnh lầm than, đói rét, áp bức, bất công nhiều thập niên.

Nh́n chung dưới chế độ cộng sản chỉ có đảng viên được xếp vào loại công dân hạng nhất. Bao nhiêu lợi quyền đều rơi vào tay đảng viên cao cấp và tay sai. Đại đa số dân chúng phải sống lấm la lấm lét như kẻ có tội. Đảng viên cộng sản đáng sợ hơn bọn thực dân hoặc bè lũ xâm lược.

Thứ ba, sau tháng 4-1975, CSVN phá nát nền kinh tế thị trường tự do được Việt Nam Cộng Hoà xây dựng và điều hành để quốc-hữu-hoá toàn bộ nền kinh tế, chính trị, văn hoá, xă hội tạo thành địa ngục trần gia đối với toàn dân và thiên đường hưởng thụ cho giới lănh đạo. Nghèo hèn triền miên dẫn tới bần cùng, ức hiếp chồng thêm đàn áp, đói khát tiếp đói meo do, bởi, v́ dưới sự lănh đạo ngu xuẩn và điên rồ của Bắc Bộ Phủ.

Dân Việt gánh chịu cuộc nội chiến khốc liệt suốt 20 năm (1955-1975), nhưng, vẫn bám vào mănh đất tổ tiên để mong ngày hoà b́nh mà dựng lại cơ đồ. Tuy nhiên, hành động trả thù đê hèn và phi-nhân-tính của ĐCS đă buộc người dân phải đánh đố với tử thần để đồng loạt ly hương bằng đường bộ, đường biển. Nổi tiếng khắp thế giới là vấn nạn thuyền nhân kéo dài từ 1975 đến 2001.

T́nh trạng di dân Việt vẫn tiếp diễn ở mức độ ít hơn đến các quốc gia phát triển như du học sinh xin ở lại làm việc, đầu tư để được thẻ xanh và quốc tịch, xuất cảng lao động phá vỡ hợp đồng tới 35% để sống chui tại Đại Hàn, di cư chui qua đoàn du lịch hoặc theo đường dây buôn người, trung b́nh mỗi năm có 180,000 người Việt kết hôn với người nước ngoài, một số ít “người bất đồng chính kiến” được định cư ở nước ngoài.

Người Việt hải ngoại có khoảng hơn 4 triệu sinh sống tại 103 quốc gia và vùng lănh thổ, đông nhất là Hoa Kỳ với 2.2 triệu. Người Việt hải ngoại đa số thuộc nhóm “tị nạn cộng sản” và không c̣n giữ Việt tịch. Nhóm thứ hai gồm du học sinh, thương gia, ngoại giao, người lao động, nhà đầu tư, kết hôn.

Việt kiều chỉ dành cho công dân nước Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt Nam. Không phải công dân là “người Việt tị nạn cộng sản”.

Nhưng, Hà Nội gọi chung Người Việt hải ngoại là Việt Kiều nhằm hợp thành “khúc ruột xa ngàn dặm” đóng vai tṛ “con gà đẻ trứng vàng”.

Thứ tư, người Việt tị nạn cộng sản dĩ nhiên chẳng muốn sống tại Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam và mong mỏi Việt Nam sạch bóng cộng sản, nhưng, oái ăm thay sau khi đă tạm ổn định nơi xứ người lại hành xử trái ngược: (1) Dành dụm từng đồng để gửi về Việt Nam mà trước sau ǵ đồng tiền đó cũng góp phần củng cố quyền lănh đạo của ĐCS. Thân nhân không muốn mất tiền “trợ cấp” th́ dại ǵ đi làm cho mệt xác, hoặc động chạm đến chế độ dễ gặp rắc rối. (2) Đang được tự do ăn nói mà khi về Việt Nam phải nín khe, lấm la lấm lét như kẻ phạm tội. Ai không bị ḍm ngó nhờ thân nhân đă lót ổ sẵn. Chính một số người Việt tị nạn cộng sản đă nuôi dưỡng chế độ cộng sản mà họ ghét cay ghét đắng. (3) Một vài nhóm hoặc cá nhân tị nạn cộng sản long trọng đón tiếp cán bộ cộng sản tại chức hay đă nghỉ hưu như một kiểu chiêu hồi, nhưng, khi về nước th́ cáo vẫn hoàn chồn! Bởi người Việt tị nạn cộng sản không có ngân sách và cơ quan điều hành như Bộ Chiêu Hồi của Việt Nam Cộng Hoà. (4) Mỗi công dân Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam được cho phép ra nước ngoài phải mang theo một sứ mệnh do Hà Nội ấn định dù di dân, du học, lao động, đầu tư, du lịch, công tác, trục xuất. Thoạt đầu họ nói nước đôi, đổ lỗi cho các lănh đạo không thuộc phe cánh, nhưng, sau khi đă có chỗ đứng vững chắc th́ quay lại chửi bới người Việt tị nạn cộng sản. Chưa kể, họ báo cáo thường xuyên cho Toà Đại sứ Cộng sản về hoạt động trong cộng đồng. Việt Nam Cộng Hoà có các cơ quan an ninh, t́nh báo, phản gián kể cả CIA cùng các cơ quan an ninh Tây Phương mà các điệp viên cộng sản như Vũ Ngọc Nhạ làm cố vấn riêng cho Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, Thông tín viên Phạm Xuân Ẩn làm cho Time, Reuters, New York Hereald Tribune, Đại tá Phạm Ngọc Thảo ... vẫn không bị phát hiện cho tới sau 30/04/1975.

Thứ năm, Đảng Dân Chủ ở Hoa Kỳ là nguyên nhân đưa Cộng sản Bắc Việt chiếm trọn Việt Nam. Tổng thống John Kennedy chấp thuận kế hoạch lật đổ Đệ nhất Việt Nam Cộng hoà gây ra cái chết cho Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm. Mỹ đă làm giảm chính nghĩa của 20 triệu dân Miền Nam vĩ tuyến 17 dù cho họ chỉ có một nguyện vọng duy nhất là được sống trong tự do, sung túc. Hà Nôi như vớ được cơ hội bằng vàng để bôi tro trát trấu lên Việt Nam Cộng Hoà. Tổng thống Lyndon Johnson đưa quân ồ ạt vào Miền Nam vĩ tuyến 17 thay v́ huấn luyện, viện trợ đầy đủ khí cụ, súng đạn cho Quân lực Việt Nam Cộng Hoà bảo quốc an dân th́ chỉ cung cấp loại vũ khí thời Đệ nhị Thế chiến. Bộ đội cộng sản tấn công trong Tết Mậu Thân 1968 sử dụng tiểu liên AK, súng phóng lựu B40 trong khi phe pḥng thủ chỉ có garant M1, carbine mà vẫn làm thất bại hai đợt tấn công của Cộng quân. Những cuộc biểu t́nh phản chiến như muốn đốt cháy nước Mỹ đă làm cho Hoa Kỳ phải nuốt nhục v́ phản bội đồng minh.

Các chính trị gia Dân Chủ như Joe Biden tuyên bố “tôi không biểu quyết một xu cho việc di tản và tái định cư tại Mỹ bất cứ một người Việt nào”. Jerry Brown nói “đừng rải "rác" (thuyền nhân Việt Nam) vào tiểu bang xinh đẹp của tôi”. John Kerry sỉ nhục Quân lực Việt Nam Cộng Hoà “chỉ biết ăn cắp gà và hăm hiếp phụ nữ”.

Quốc hội không cấp ngân khoản, nhưng, Tổng thống Gerald Ford (đảng Cộng Hoà) đă áp dụng Đạo luật Di trú và Người Tị nạn Đông Dương (Indochina Migration and Refugee Act) trong năm 1975, cho phép 125,000 người Việt đợt đầu được nhập cư vào Hoa Kỳ bất chấp chỉ có 36% người Mỹ đồng ư.

Đảng Dân Chủ không những thiếu tài thao lược mà c̣n thể hiện thái độ vô-đạo-đức đối với những người đứng trước chiến tuyến tự do và cộng sản trên thế giới.

Thứ sáu, Cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản thiếu điều kiện đấu tranh trực diện ở quê cũ mà chỉ gián tiếp qua các hoạt động: (1) Vận động ngoại giao ở quốc gia đang sinh sống để dân chúng biết rơ những thủ đoạn mà CSVN đă làm giúp người nước ngoài khỏi mắc lừa. (2) Cần đoàn kết chặt chẽ, chặn đứng các hoạt động gián điệp của cộng sản len lỏi trong cộng đồng. (3) Mấy thập niên trước Hà Nội cử đoàn văn công Duyên dáng Việt Nam lưu diễn ở Mỹ đă thất bại, nhưng, hiện nay nghệ sĩ trong nước ngập tràn các sân khấu mà gây hiềm khích với cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản. Ai nuôi sống họ mà c̣n phải nuốt lời đắng cay? (3) Tranh luận là điều cần thiết và tự nhiên trong cuộc sống. Nhưng, nếu sử dụng loại văn chương sống sượng, hạ cấp dễ gây hiềm khích và chia rẽ mà chẳng ai muốn thấy.

Con đường loại bỏ chủ nghĩa cộng sản ra khỏi sinh hoạt của nước Việt Nam đang ở trước mặt đ̣i hỏi mỗi người cùng chung ḍng máu Rồng Tiên hăy tự vấn nghiêm khắc hầu t́m ra sinh lộ cho dân tộc.

Đại-Dương 

Trở lại