Sai
lầm lớn nhất là đánh giá thấp nước
Mỹ!
Trần Khuê Tá |
Lịch sử nhiều lần cho thấy, khi các đối
thủ của Mỹ lạc quan nhất, cảm nhận
nước Mỹ hỗn loạn nhất th́ cũng là
lúc họ dễ thảm bại nhất, phải chăng
v́ họ không cân nhắc rơ phạm vi chi phối
của Mỹ không chỉ là Mỹ mà ít nhất
một nửa thế giới?! Phạm vi chi phối của Mỹ không chỉ là
Mỹ, mà ít nhất là một nửa thế giới. Trong Thế chiến thứ Hai,
chủ nghĩa quân phiệt Nhật Bản nghĩ
rằng hành động phủ đầu để
loại bỏ một phần sức mạnh trên
biển của Mỹ sẽ giành được thế
chủ động, buộc Mỹ phải run sợ không
dám tuyên chiến với Nhật Bản, từ đó
sẽ chấp nhận cách phân chia thế lực
mới của Nhật Bản. Với quan điểm
đó, hạm đội Nhật Bản đă âm
thầm phát động tấn công Trân Châu Cảng.
Nhật Bản đă giành được chiến
thắng to lớn trong trận chiến này, khiến
cả đất nước Nhật Bản hân hoan trong
bầu không khí giao ḥa cuộc nhiệt giữa chủ
nghĩa dân tộc và chủ nghĩa quân phiệt: Nhật
Bản là vô địch, bất khả chiến
bại! Chỉ
có chỉ huy hải quân
Nhật Bản Yamamoto Isoroku đích thân chỉ huy
cuộc tấn công vào Trân Châu Cảng c̣n giữ
được nhận thức tỉnh táo nhất, ông
nói với viên quan tham mưu của ḿnh: Mỹ đă bị
chọc giận, từ nay Nhật Bản sẽ đi vào
hướng thất bại, nhưng mong trời phù
hộ Nhật Bản. Sau
khi bị tấn công và chịu thất bại lớn,
Mỹ đă không cam chịu thất bại này như
chủ nghĩa quân phiệt Nhật Bản hy vọng, mà
đă huy động cả nước trỗi dậy. Ba
năm rưỡi sau, Mỹ đă chấm dứt
chiến tranh chống Nhật Bản bằng cách
thả một quả bom nguyên tử vào lục địa
Nhật Bản.
Nhật Bản đă thất bại, v́ duy ư chí cho
rằng: sau khi Mỹ bị tấn công quân sự và
thảm bại, “có thể” sẽ v́ sợ hăi mà co
lại. Thực
tế đă chứng minh nhận thức của người
Nhật là sai lầm, họ đă đánh giá thấp
quyết tâm của người Mỹ. Đô đốc Shigeyoshi Inoue đă chỉ rơ về
thảm bại của Nhật Bản trong Thế
chiến thứ Hai rằng, “Sai
lầm lớn nhất của Nhật Bản nằm
ở việc không thể hiểu được
sức mạnh của Mỹ”; nhận xét này thật trùng hợp với đánh giá
của cựu Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng
Liên Xô Nikolai Ryzhkov về sự thất bại
của Liên Xô trong Chiến tranh Lạnh: “Sai
lầm lớn nhất của chúng tôi là có phần trách
nhiệm của Gorbachev, nhưng mặt khác là đă
đánh giá thấp sức mạnh của Mỹ trong
thời khắc quan trọng, đă làm tổn hại
nghiêm trọng không gian trù tính chính sách nội bộ
sau này của chúng tôi.” Trường
hợp tương
tự Liên Xô và Nhật Bản trong lịch sử c̣n có
nước Đức, cũng phạm cùng sai
lầm là đánh giá thấp nước Mỹ! Không
phải ngẫu nhiên mà Mỹ bị đánh giá
thấp, v́ ít nhất hai lư do: Thứ
nhất, người Mỹ hay tự phê phán chính
họ
Nhiều
người thường không chú ư đến thực
tế rằng Mỹ là đất nước hay tự
phê phán chính họ, điều này bắt đầu
ngay từ thời mới lập quốc, khi đó dư
luận Mỹ đă bắt đầu tự phê phán
họ. Bất cứ khi nào chúng ta giở lại xem
hệ thống truyền thông Mỹ cũng sẽ
thấy họ lên án t́nh trạng tệ hại của
nước Mỹ về các vấn đề nội chính,
ngoại giao, kinh tế, quân sự, khoa học công
nghệ, khiến nhiều người xem có cảm giác
như đây là một đất nước hoàn toàn
thất bại. Ngay
vào thời điểm năm 1945 khi Mỹ càn quét
cả châu Âu và Thái B́nh Dương nhưng khi đó
truyền thông Mỹ vẫn lên án nước Mỹ suy
bại, lừa dối người dân, thỏa hiệp
với Stalin; hồi chiến thắng trước Iraq vào
năm 1991 với cuộc chiến nhẹ nhàng không
mấy tốn kém, nhưng New York Times cũng chửi
Bush là kẻ bất tài, nước Mỹ sẽ suy
bại. Tất
cả những điều này đă khiến Nhật
Bản và Liên Xô tưởng thật, v́ vậy họ
đă thua cuộc. Trước
Thế chiến thứ Hai, dư luận thế giới
phổ biến nghĩ rằng nước Mỹ đă
suy yếu, tại sao? Bởi v́ chính người Mỹ
cũng nghĩ rằng họ đă bị hủy
hoại bởi cuộc Đại suy thoái, cho nên vào
thời điểm đó hầu hết người
Nhật Bản cho rằng Mỹ có thể bị đánh
bại, đây là trạng thái tâm lư phổ biến khi
đó. Vào những năm 1970, nội bộ nước Mỹ rơi
vào cuộc chiến tranh căi gay gắt do khủng
hoảng kinh tế và chống chiến tranh, khi đó dư
luận quốc tế phổ biến cho rằng nước
Mỹ đă suy yếu. V́ vậy có lẽ khi
đó Liên Xô tin tưởng có thể đánh bại
Mỹ. Nhưng
kết quả là tất cả đều sai. Thứ
hai, khả năng quyết sách của
Mỹ dễ bị đánh giá thấp
Trước
Thế chiến thứ Nhất và Thế chiến
thứ Hai, lư do chuyên gia Nhật nhiều lần
khuyến khích Nhật Bản tiến về phía Nam
bất chấp phản đối của Mỹ, v́
họ cho rằng Mỹ sẽ chùn bước v́ lo
ngại thiệt hại và rơi vào nguy cơ chiến
tranh. Thực tế lư do họ tin rằng người
Mỹ không dám hành động là v́: nếu băi bỏ
hiệp ước thương mại sẽ tác động
đến lưu thông sản phẩm công nghệ cao,
dầu mỏ, tài chính bị đóng băng; nhưng
kết quả sau đó Mỹ đă hành động
quyết liệt lần lượt từng vấn đề! Tương
tự, năm 1979, Chính
phủ Liên Xô tin rằng Mỹ không dám cấm vận
Liên Xô, hoặc không thể áp chế được các
đồng minh (Reagan đang lún vào cuộc chiến thương
mại với các đồng minh), v́ vào thời điểm
đó, thương mại Xô-Mỹ đă mở
rộng rất nhiều, trong khi cộng đồng doanh
nghiệp Mỹ hy vọng sẽ tiếp tục mở
rộng. Nhưng thực tế Reagan đă tấn công
dữ dội gây tổn hại nặng nề ngành công
nghiệp xuất khẩu dầu và lông của Liên Xô. Tại
sao khả năng quyết sách của Mỹ lại
dễ bị đánh giá thấp?
Bởi
v́ giới chuyên gia bên ngoài dễ bị lạc hướng
v́ xung đột chính trị nội bộ của
Mỹ, cho nên đánh giá thấp khả năng ra
quyết định của Mỹ. Trên thực tế, điều này không tương
thích với thực tế tiềm lực của
Mỹ, v́ phạm vi thống trị của Mỹ không
chỉ ở nước Mỹ, mà ít nhất là một
nửa thế giới. Do
đó, không thể đánh giá thấp sức mạnh
quốc gia cũng như các hành động chính sách
của một đất nước như nước
Mỹ! Thực
tế cho thấy quyết sách của Mỹ thường
đầy khó lường, vô số vấn đề
quốc tế Mỹ chỉ mất vài ngày để ra
tay hành động, và khi hành động th́ đặc
biệt hiệu quả. C̣n
theo quán tính tư duy của những người
Cộng sản Trung Quốc là, hà tất phải sử
dụng dao và súng nếu có thể giải quyết
được vấn đề trên bàn tiệc? Quan
điểm cho rằng người Mỹ sợ
chết, người Mỹ sợ nền kinh tế
bị ảnh hưởng, người Mỹ sợ
mất thị trường Trung Quốc, người
Mỹ không dám gây chiến với Trung Quốc do
vấn đề Đài Loan… chỉ là suy nghĩ nông
cạn của những người nhát gan mà thôi! Tất
cả các cuộc chiến tranh hiện đại
của Mỹ không phải v́ lănh thổ và lợi ích,
mà là v́ công lư. Có ba
lư do
để Mỹ xuất quân: thứ nhất, có
kẻ đă xâm chiếm một quốc gia khác, đă
phá hủy trật tự thế giới; thứ hai,
xảy ra thảm họa nhân đạo buộc phải
can thiệp; thứ ba, trực tiếp đặt
ra một mối đe dọa đối với an ninh
nội địa Hoa Kỳ. V́
thế, không
thể từ góc nh́n của Cộng sản Trung
Quốc để phân tích ư chí chiến tranh của
Mỹ! Càng không nên đánh giá thấp quyết tâm
của Mỹ dám mở cuộc chiến chống
lại Đảng Cộng sản Trung Quốc để
giành chiến thắng! Trần Khuê Tá
|