ĐÔNG NAM
Á CẦN THỨC TỈNH THỰC SỰ Đại-Dương |
Tài
liệu tham khảo: Philippines muscling up in the South
China Sea (Asia Times) China’s Deep-Sea Motivation for
Claiming Sovereignty Over the South China Sea (Diplomat) Philippine Marines’ New Operating
Concept Highlights Their Growing National Security Role (Diplomat) Europe’s crusade to fend off Chinese
interference falls short (https://bruegel.org) America and Its Allies are Unprepared for
the Next Great War (National Interest) Non-Nuclear EMP Weapons: How to Deter
China's Growing Military Might? (National Interest) Navy Littoral Combat Ships Are Getting
Norwegian Naval Strike Missiles (National Interest) US Army Tests New Missile with Pacific
Threat in Mind (Diplomat) ĐÔNG NAM Á CẦN
THỨC TỈNH THỰC SỰ Đại-Dương
Trung
Quốc chưa cần xâm lăng các quốc gia Đông
Nam Á, đặc biệt với các nước duyên
hải. Trong
giai đoạn này, Bắc Kinh chưa đặt kế
hoạch thôn tính Cộng đồng Kinh tế ASEAN v́:
(1) Bắc Kinh vẫn kiểm soát được t́nh h́nh
trong khu vực này dù Tây Phương có vài hoạt
động cảnh cáo tham vọng bành trướng
của Trung Quốc. (2) Bắc Kinh đang ưu tiên
độc quyền kiểm soát nguồn tài nguyên thiên
nhiên của Đông Nam Á như dầu khí, hải
sản, băng cháy (natural hydrate) nên không thể
tiến hành chiến tranh quy mô. (3) Duy tŕ quyền
kiểm soát kinh tế cho các Cộng đồng người
Hoa ở Đông Nam Á. Chính
sách “lưỡng lợi” của ASEAN đă đẩy
các quốc gia duyên hải Đông Nam Á (Việt Nam, Phi
Luật Tân, Mă Lai Á, Indonesia, Brunei, Tân Gia Ba) vào nguy cơ
mất chủ quyền, mất tài nguyên mà không có
biện pháp đối phó hữu hiệu. T́nh trạng mất chủ quyền Các
quốc gia duyên hải Đông Nam Á đều là thành
viên của Công ước Liên Hiệp Quốc về
Luật Biển năm 1982 (UNCLOS), nhưng, chỉ
diễn dịch Công ước v́ lợi ích quốc gia
nên không giải quyết rơ ràng và dứt khoát hải
giới của mỗi quốc gia. Đặc biệt,
đối với các vùng chồng lấn trên biển
khiến cho các nước trong vùng đều bất
lợi và nguy cơ đụng độ quân sự có
thể xảy ra bất cứ lúc nào. Như
thế họ mất cơ hội cùng nhau khai thác tài
nguyên thiên nhiên cần thiết cho phát triển đất
nước và đoàn kết chặt chẽ khi cần
chống lại chính sách bá quyền của Trung
Quốc. Đường
9 Đoạn do Trung Hoa Dân Quốc vẽ năm 1948 đă
được Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa tŕnh lên Ban Biên
giới Liên Hiệp Quốc năm 2009 đă bị
chất vấn về phương pháp vẽ bản
đồ và lư do h́nh thành. Nhưng, Bắc Kinh không
trả lời và đương nhiên coi vùng nước
trong Đường 9 Đoạn thuộc chủ
quyền bất khả tranh căi của Trung Quốc! Chính
quyền Donald Trump cáo buộc Trung Quốc và Việt Nam
nằm trong số 17 quốc gia trên thế giới đặt
chủ quyền quốc gia trong vùng Đặc quyền
Kinh tế (EEZ) và vùng biển quốc tế được
quy định rơ ràng và chính xác trong UNCLOS. Việt Nam
không đủ sức ngăn cản Trung Quốc vi
phạm. Trái lại, Bắc Kinh sẵn sàng trừng
phạt thích đáng nếu Việt Nam dám vi phạm
Đường 9 Đoạn. Năm
2016, Toà án Trọng tài Thường trực về
Luật Biển (PCA) đă đưa ra Phán quyết ngày
12/07/2016 “Đường 9 Đoạn không có giá
trị pháp lư”. Bắc
Kinh chẳng những không tuân thủ mà c̣n tăng cường
các biện pháp kiểm soát nghiêm ngặt hơn trong
Đường 9 Đoạn cũng như đưa tàu
cá, Hải quân, Hải cảnh, Dân quân Biển thường
xuyên đe doạ chủ quyền và
quyền-chủ-quyền và quyền-tài-phán của các
quốc gia duyên hải Đông Nam Á. Bắc
Kinh phủ nhận Phán quyết của PCA và ngày càng tăng
cường các biện pháp bảo vệ chủ
quyền trên Biển Nam Trung Hoa (SCS) mà không có quốc
gia duyên hải Đông Nam Á nào có thể đương
đầu hữu hiệu, ngoại trừ những
lời đao to búa lớn của phát ngôn viên chính
phủ! Cộng
đồng Kinh tế ASEAN (AEC) không bao giờ đồng
ḷng lên án Trung Quốc v́ Bắc Kinh chỉ “ra
lệnh” cho lănh đạo của một trong số 10
nước hội viên chống là nghị quyết
của AEC bay vào sọt rác. Năm
2002, Trung Quốc và ASEAN đă kư Tuyên bố về cách
Ứng xử trên Biển Nam Trung Hoa mà Bắc Kinh
vẫn hành xử theo điều kiện riêng. Hai bên
đang đàm phán về Bộ Quy tắc Ứng xử
trên Biển Nam Trung Hoa (COC) như một biện pháp xoa
dịu nên chưa biết bao giờ kết thúc trong khi
Bắc Kinh ngày càng siết chặt quyền kiểm soát
trên SCS. Bắc
Kinh chủ trương tạo t́nh trạng mơ hồ
để tiếp tục độc quyền khai thác tài
nguyên thiên nhiên như hải sản, dầu hoả, băng
cháy (natural hydrate) dồi dào dưới ḷng Biển Nam
Trung Hoa. Đồng thời, chuẩn bị bồi đắp
thêm các “đảo nhân tạo” ở Spratly Islands (Trường
Sa, Nam Sa). Dù
muốn th́ các quốc gia duyên hải Đông Nam Á cũng
không bao giờ đủ sức đương đầu
về quân sự với Trung Quốc. Tân
Gia Ba có lực lượng Hải quân mạnh nhất
Đông Nam Á, nhưng, không có Hiệp ước Pḥng
thủ chung với Hoa Kỳ mà thực sự hợp tác
rất chặt chẽ trên mọi phương diện. Năm
2008, Việt Nam đă thiết lập mối quan hệ
“Đối tác Hợp tác Chiến lược Toàn
diện” duy nhất với Trung Quốc trong mối quan
hệ quốc tế. Tại Diễn đàn Châu Á
Bắc Ngao ngày 21/04/2021, Chủ tịch nước
Nguyễn Xuân Phúc nói “Việt Nam mong muốn tăng cường
hợp tác toàn diện, hiệu quả, b́nh đẳng,
cùng có lợi với Trung Quốc”. Gần
6 năm thần phục Trung Quốc, Tổng thống
Phi Luật Tân đă thất vọng v́ những lời
hứa 10 mà làm có 1 của Bắc Kinh mà vẫn chưa
dám quá cứng rắn khi 200 tàu Dân quân Biển của
Trung Quốc có hành động mờ ám tại Đá
Ba Đầu (Whitsun Reef) trong EEZ của Phi Luật Tân. Nhưng,
Bộ trưởng Quốc pḥng cũng như Bộ trưởng
Ngoại giao của Manila đă công khai chống chính sách
bành trướng của Bắc Kinh. Bộ Quốc Pḥng
đă có kế hoạch biến đảo Thị
Tứ ở Trường Sa thành một Trung tâm Tiếp
vận Quân sự. Lực
lượng Thuỷ quân Lục chiến Philippines đă
có học thuyết mới từ cuối tháng 4/2021 theo
Khái niệm Pḥng thủ Bờ biển Quần đảo.
Phi Luật Tân có hơn 7,600 ḥn đảo với
chiều dài 36,300 km. Manila mạnh miệng nhờ có
Hiệp ước Pḥng thủ Hỗ tương
với Hoa Kỳ từ năm 1951 và Chính quyền Trump
đă cam kết th́ hành nghiêm chỉnh. Từ
năm 2020, Indonesia đă điều điều động
Hải, Lục, Không quân để chống lại
sự xâm nhập của Trung Quốc vào lănh hải. Thủ
tướng Mă Lai Á, Mahathir bin Mohamad (2018-2020) từng
buộc Chủ tịch Tập Cận B́nh phải nhượng
bộ việc đầu tư vào Mă Lai Á. Brunei
đă có một phân đội Hải quân Hoàng gia Anh
Quốc trú đóng để bảo vệ an ninh. Các quốc gia duyên hải Đông Nam Á lệ
thuộc kinh tế Hầu
hết các quốc gia duyên hải giao thương
với Trung Quốc đều bị thâm hụt mậu
dịch, ngoại trừ Tân Gia Ba. Trung Quốc nổi
tiếng với danh xưng “Công xưởng Thế
giới” nên chủ yếu xuất cảng hàng hoá
đa dạng, giá rẻ sẽ dễ dàng giết
chết nền sản xuất của các quốc gia
Đông Nam Á. Dần dần, các quốc gia ASEAN sẽ
trở thành thị trường tiêu thụ Bắc Kinh.
Ngược
lại, các quốc gia duyên hải Đông Nam Á cần
thị trường tiêu thụ khổng lồ Trung
Quốc với 1.4 tỷ miệng ăn. Kinh
tế các quốc gia duyên hải Đông Nam Á trở thành
nạn nhân khi giao thương với Trung Quốc. Thứ
nhất, thông qua Cộng đồng Hoa Kiều mà
Bắc Kinh chuyển giao công nghệ lỗi thời, nhà
máy cũ, ô nhiễm tới các quốc gia duyên hải
Đông Nam Á với các hậu quả nghiêm trọng:
(a) Máy móc cũ dễ hư hỏng phải cần
đến kỹ sư chuyên ngành từ Trung Quốc.
(b) Làm sạch môi trường Trung Quốc. (c) Làm
chậm tiến tŕnh công-nghệ-hoá của các quốc
gia duyên hải Đông Nam Á. Thứ
hai, Bắc Kinh thay đổi chính sách nhập cảng
khiến cho hàng hoá, cây trái của Việt Nam nằm
chờ ở biên giới đến hư thối
phải đổ đi. Trung Quốc cũng đă
ngừng nhập cảng chuối của Phi Luật Tân
khiến Manila phải lao đao. Thứ
ba, khi tàu thăm ḍ dầu khí của Mă Lai Á đang làm
việc th́ bị Tàu khảo sát Hải Dương
Địa chất HD8 của Trung Quốc hoạt động
song song trong EEZ của Mă Lai đă gặp cuộc
tập trận gần đó giữa Thuỷ bộ
hạm America và một Khinh hạm của Úc Đại
Lợi. Sau đó, một Cận duyên hạm tác
chiến của Mỹ đi song song với tàu thăm ḍ
dầu khí của Mă Lai Á buộc HD8 đành bỏ
cuộc. Trong
trận chiến kinh tế Mỹ-Trung, Chính quyền
Trump đă kéo doanh nghiệp Mỹ và trở về
thị trường Mỹ hoặc tại các quốc
gia Đông Nam Á. Chọn
bạn mà chơi, chọn đúng đồng minh chí
cốt sẽ giúp quốc gia phát triển nhanh chóng, an
ninh, b́nh yên. Chọn bạn xấu th́ trước sau ǵ
cũng phá sản, mất uy tín trên trường
quốc tế. Đại-Dương |